Hách Liên Lí Sâm được Hà Mộ Bạch dìu ra khỏi phòng.
Mặc dù mọi người đều đã biết anh ta là đàn ông, nhưng anh ta vẫn mặc đồ nữ, mái tóc đen mượt như tơ xõa trên tấm lưng mảnh mai, cùng với khuôn mặt tinh xảo tự nhiên toát lên vẻ quyến rũ yêu kiều, mỗi cử chỉ đều mang theo nét gợi cảm mê hoặc lòng người.
Rõ ràng đây là một đại mỹ nhân tuyệt sắc mà, sao lại là đàn ông được chứ?
Trán Hách Liên Lí Sâm lấm tấm mồ hôi mỏng, yếu ớt tựa vào lòng Hà Mộ Bạch, dáng vẻ đáng thương đến mức khiến người ta phải động lòng trắc ẩn.
Tiểu Chu là người đầu tiên chạy đến hỏi: “Mạng của Hách Liên Lí Áo giữ được không?”
"Anh ta không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa rồi." Hà Mộ Bạch đáp.
Tuy Giang Viêm biết rõ Hách Liên Lí Sâm là đàn ông, nhưng với bộ dạng này của anh ta, anh cũng hiếm khi nảy sinh chút lòng thương hại.
“Anh trông sắc mặt tệ quá, không sao chứ?”
Hách Liên Lí Sâm cứu người chắc hẳn đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, ngay cả giọng nói cũng yếu ớt hơn nhiều.
"Không sao." Anh ta nhìn Hà Mộ Bạch, “Ở đây quá ngột ngạt, đỡ tôi ra chỗ nào thoáng đãng hơn ngồi một lát.”
“Ừm.”
Hà Mộ Bạch đỡ Hách Liên Lí Sâm đi, những người của Đội Chiến Chín vào phòng.
Trên giường, đôi cánh lớn bị thương của Hách Liên Lí Áo đã thu lại.
Vết thương ở vai trước đó cũng không còn máu thịt be bét nữa.
Mặc dù trông vẫn không có chút huyết sắc nào, nhưng cuối cùng hơi thở cũng đã bình thường và ổn định trở lại.
Đội Chiến Chín chỉ yêu cầu Hách Liên Lí Áo không chết là được, giờ thì mạng hắn đã được cứu, họ cũng định rời đi.
"Anh ta bây giờ thế này cũng không phải là cách hay, dù sao cũng phải có người trông nom, hay là thuê một người bình thường đến chăm sóc anh ta đi?" Kiều Tuyết nói.
Thẩm Khinh Chu mở miệng nói: “Không cần, tôi ở lại.”
Tiểu Chu là người đầu tiên phản đối: “Không được, nếu anh ta tỉnh lại rồi lại bắt nạt anh thì sao?”
Thẩm Khinh Chu biết Tiểu Chu đứa bé này luôn rất ngưỡng mộ và quan tâm y, liền mỉm cười với cậu ta.
“Vừa nãy Hách Liên Lí Sâm nói, tuy đã cứu được mạng anh ta, nhưng mấy ngày nay anh ta sẽ không thể xuống giường, sẽ không có sức mà hành hạ người khác đâu.”
“Nhưng mà...”
"Tiểu Chu, Giáo sư Thẩm có tính toán cả rồi, chúng ta đi thôi." Lão Lâm ngắt lời Tiểu Chu.
Cũng chỉ có Lão Lâm, người lớn tuổi nhất và từng trải nhất, mới nhìn ra mối quan hệ giữa Hách Liên Lí Áo và Thẩm Khinh Chu không hề đơn giản như vậy.
“Mấy cậu về đi, nếu Cảnh Thừa và Bạch Lạc trở về, xin hãy báo cho tôi biết ngay lập tức.”
Kiều Tuyết gật đầu: “Được thôi.”

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/Hoàn] Mạt Thế, Mèo Nhỏ Hung Dữ Của Đại Lão Vừa Ngọt Ngào Vừa Quyến Rũ
Science FictionHán Việt: Mạt thế, đại lão đích nãi hung tiểu miêu điềm nhuyễn thả liêu nhân Tác giả: Điềm Yêu Nguồn: wikidich Tình trạng gốc: Hoàn Thành (154 chương + 4 phiên ngoại) Edit: Lúa Mì🌾 Với sự giúp đỡ từ wiki và gg dịch,... Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ...