chương 141: Lợi dụng lẫn nhau

35 2 1
                                        

Giọng nói của Phụng tiên sinh mang theo cơn giận bị đè nén.

“Quốc vương Mễ Cổ Tinh dùng Thần Tru Thạch, thậm chí không tiếc hủy diệt toàn bộ hệ sao Minh Lan chỉ để giết Bạch Lạc, đáng tiếc là thất bại, ngược lại khiến vô số sinh mạng trên hệ Minh Lan bị tiêu diệt. Những quốc gia có chiến hạm thì một phần người còn trốn được, còn các hành tinh nhỏ không có gì thì chỉ có thể chờ chết.”

Phụng tiên sinh như đắm chìm trong hồi ức, từng câu từng câu kể tiếp.

Long Dục yên lặng lắng nghe.

“Bạch Lạc tuy bị trọng thương nhưng không chết, lái chiến hạm đuổi theo quốc vương Mễ Cổ Tinh đến tận Trái Đất.”

“Lúc đó Bạch Lạc thực sự là một kẻ điên. Quốc vương Mễ Cổ Tinh thấy không thể trốn được nữa, bất chấp nguy cơ cơ thể nổ tung, trực tiếp nuốt Thần Tru Thạch.”

Long Dục liếc nhìn viên Thần Tru Thạch dài đến hai mươi centimet, trông cứng rắn vô cùng, không thể tưởng tượng nổi quốc vương Mễ Cổ Tinh đã nuốt nó như thế nào.

Phụng tiên sinh giải thích: “Thần Tru Thạch hiện giờ vẫn thiếu một mảnh, đợi khi tìm đủ, nó sẽ trở về hình dạng nguyên thủy. Thần Tru Thạch còn được gọi là Thần Châu, hình dạng nguyên bản chỉ là một viên châu nhỏ bằng đầu ngón tay.”

Long Dục vẫn không thể tưởng tượng nổi viên đá to như thế lại có thể biến thành một viên châu nhỏ đến vậy, nhưng với vật ngoài hành tinh, dù kỳ lạ thế nào cũng không lạ.

“Vậy sau khi quốc vương Mễ Cổ Tinh nuốt nó thì sao?”

Phụng tiên  sinh hừ nhẹ một tiếng đầy khinh miệt.

“Hắn đã bị Bạch Lạc phế hết toàn bộ năng lượng từ lâu, chỉ còn là một người thường. Đột nhiên nuốt một thần vật có năng lượng nghịch thiên như Thần Tru Thạch, cơ thể hắn đương nhiên không thể chịu nổi. Lúc đầu thì còn có thể áp chế được Bạch Lạc, nhưng chưa đến vài phút sau, cơ thể hắn không chịu nổi, trực tiếp nổ tung mà chết, máu thịt văng tung tóe, thật sự là chết không toàn thây.”

Phụng tiên sinh nói như thể có mối thù với quốc vương Mễ Cổ Tinh, cuối câu còn mang chút hả hê.

“Sau đó Thần Châu lập tức biến trở lại thành Thần Tru Thạch, vỡ ra thành sáu mảnh, không biết đã bay đi đâu.”

Long Dục nhìn chằm chằm Phụng tiên sinh, hồi lâu không nói gì.

Bị ánh mắt u ám của Long Dục nhìn chằm chằm, Phụng tiên sinh hơi không thoải mái.

“Sao vậy?”

Long Dục khẽ nhếch môi, trong mắt không hề có ý cười.

“Ông nói ông là đại tướng quân của Sauron Tinh, trong mẫu hạm này có hai trăm nghìn đại quân của ông, chỉ cần tôi cung cấp đủ năng lượng để ông khởi động lại hệ thống phục sinh, kết hợp năng lượng của tôi với quân đội của ông, chúng ta có thể cùng nhau thống trị Trái Đất.”

Phụng tiên sinh đáp: “Đúng vậy. Hai trăm nghìn đại quân này có không ít tướng lĩnh cấp cao, chỉ cần đánh thức hết họ, thì trên Trái Đất này không ai là đối thủ của chúng ta.”

[ĐM/Hoàn] Mạt Thế, Mèo Nhỏ Hung Dữ Của Đại Lão Vừa Ngọt Ngào Vừa Quyến RũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ
OSZAR »